Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

Việc học thì đã tốt nghiệp, nhưng có vẻ như cái ngành học ko liên quan mấy đến công việc hiện tại vs dự định tương lai cho lắm... Ý định bố mẹ vẫn là muốn cho mình vào NH, hay cơ quan nhà nước, trc mắt học cao học, nhưng mà...

Lại nói đến công việc, đang làm cho 2 cty,1 bên là cty quảng cáo vs hình thức mới lạ và mình tin sẽ lớn mạnh vs phát triển trong tương lai ko xa.nhưng giờ vẫn chỉ mang chức cộng tác viên^^. 1 bên là cty của bố,thực ra nói là cty cho to thôi chứ doanh nghiệp thì đúng hơn, thỉnh thoảng giúp đỡ linh tinh vài thứ cho bố,cảm giác vẫn chưa muốn vào tiếp quản công việc của bố...2 bên đều có cái đánh đổi của riêng nó,

Ấp ủ tương lai thì còn kha khá nhưng sao cứ rao rực như muốn làm luôn, mặc dù biết thực hiện đc chẳng dễ (cơ mà cũng ko khó). Nhưng mà mình muốn đi đến rừng quốc gia Mỹ, hay leo trên dãy Himalaya,rồi đến ireland, greenland... Để được ngắm cảnh,được leo núi... xem film the secret life of Walte Mitty lại càng muốn đi :(

....

24 tuổi vẫn đang chìm đắm trong mối tình đầu,5 năm nhìn lại chẳng đáng là bao,như cái chơps mắt, ấy vậy mà lúc mới bắt đầu, mình nhìn vào cái tương lai, ko biết sẽ bao lâu, nhưng đang để hi vọng và nuôi dưỡng lắm chứ...

nhưng để lại bao nhiều kỷ niệm vs t.y,hi vọng sau này sẽ thành quả, như ai đó nuôi dưỡng thứ gì, hiển nhiên là muốn nó thành "chín quả", mong rằng t.y mình sẽ có 1 kết thúc có hậu...

Xem film "the vow" rồi lại nghĩ, ko biết sau có chuyện gì xảy ra vs tình yêu mình, liệu nó có đẹp, có y như trong film ko nhỉ, 24 tuổi rồi thỉnh thoảng vẫn mơ mộng hão huyền lắm, nhưng không có gi là không thể mà...

....

Có dăm ba thằng bạn thân,gần có xa có, có thằng chơi từ năm cấp 3, có thằng mơis gặp hơn tháng. có thằng tháng gặp lần, có thằng hay cafe cà pháo. Nhưng tâm niệm rằng khi nào khó khăn nó giúp đỡ, dù ít hay nhiều là cả tấm lòng rồi. Cách sống của mình chơi hợp đc vs ai thì tốt, ko thì cũng chẳng níu kéo,ai sống ntn vs mình mình sống lại như thế vs họ... Đời sau biết có gặp lại đc nhau nữa không,có giúp đỡ nhau nữa không mà cứ phải cả nể,sống giả tạo làm cái gì :v. Cũng đã chơi vs vài ba thằng,sau rồi chơi kiểu chó má vs mình, kệ thôi.sau sẽ quả báo (tự an ủi bản thân). Còn lại thì mình tự nhủ, nó còn trẻ con, tuổi đời chả biết được bao nhiêu, liệu nó có nghĩ sâu xa ko hay chỉ là cái trc mắt, thôi kệ bà nó (mà thực ta mình cũng chả đc coi là lớn lắm) =)). nhưng rút ra nhiều bài học,nhưng quan trọng nhất cứ sống mà lo người khác nghĩ về mình ntn chắc treo cổ quá. Cơ mà ngẫm lại mình cũng ko phải đứa toan tính, bạn bè chơi vs nhau thoải mái, ko so đo tính toán :D

...

Đam mê nhiếp ảnh,chụp cũng khá lâu, kiến thức tích luỹ đủ dùng,phần hậu kỳ mình thấy "tạm" ổn, tạm ở đây tức là ở giữa,chung chung chả hài lòng nhưng cũng ko thất vọng lắm.nói chung là ổn. Mỗi tội còn nhiều thể loại chưa sử dụng nên còn nhiều bỡ ngỡ,nếu còn thiếu sót xin đc lượng thứT_^
Lúc mới đầu chụp ảnh thì hay vác máy đi bên người, nhưng sau thấy nặng, cồng kềnh quá. Khoảnh khắc, ảnh sáng, kiến thức, bố cục, tất tần tật đúc kết trong ngần đó thời gian, nhưng hình như chưa đủ thì phải!.. Chắc chắn là chưa đủ rồi, nhiều lúc mình thấy mình chụp kém lắm, ko đủ sức chinh phục tất cả mọi điều kiện... Nhưng mà tôi ngắm nhìn thiên nhiên, đời sống hàng ngày.. đôi khi phải có tất cả công sức, tính toán để chụp lại 1 bức, khiến khoảnh khắc đó trôi đi, trôi qua, vì vậy đôi lúc tôi phải học lại cách kiên nhẫn, biết tận hưởng khoảnh khắc đó. Có lúc đi đường Lê Duẩn, đi qua đường tàu thấy mặt trời chiếu nắng xiên vào 2 dãy nhà 2 bên, có 1 cô bé đang đi thăng bằng trên đường tàu, 1 khoảnh khắc trôi qua trong 1 HN tấp nập, tôi đâu đủ thời gian để dừng lại chụp, tôi chỉ ngắm nhìn, lướt qua trong 1 khoảnh khắc, tôi chỉ biết ngắm nhìn và lưu lại trong ký ức..."đôi khi tôi không chụp, nếu tôi muốn tận hưởng khoảnh khắc...

ý tôi là, riêng tôi.. tôi ko muốn cái máy chụp hình làm tôi phân tâm. Tôi muốn giữ cảm giác như vậy.
nhiếp ảnh là khoảnh khắc, nhưng đôi khi tôi ko muốn ghi lại khoảnh khắc đó, muốn giữ lại trong ký ức, chỉ riêng tôi thôi..."

...

Thế thao hiện giờ chơi cầu lông và đạp xe, hình như chơi để giải toả căng thằng vs đốt năng lượng là chính thôi vậy. Cũng ko ham hố đến mức mất ăn mất ngủ, dẫu sao chơi cũng ko tồi cho lắm^^. Có điều sao mình ko ham hố bóng đá cho lắm, từ bé đến giờ luôn :v, mấy thằng bạn đi bàn luận bóng đá,mình chỉ biết ngồi nghe vs thỉnh thoảng chêm vài câu vào phụ họa, may mà răng vẫn đều tăm tắp trên lợi :v Nhiều người kêu mình béo, số nhiều khác (ko biết hơn hay kém) thì bảo mình chỉ to hơn thôi, muốn tập thể hình, muốn loại bỏ mỡ ra cơ thế nhưng mà có vẻ khó khăn lắm đây. thôi ép cân cái đã :))

....

À quên đang tham gia tổ chức từ thiện, hình như dân mình mất hết niềm tin vào 2 chữ "từ thiện" thì phải, thấy mình tham gia thì pm, hỏi xem có trao hết quà cho dân ko, rồi đủ thể loại... Được cái nhóm mình toàn người nói chuyện bựa (ngang mình) mà còn nhiệt tình và tốt bụng. Các bạn ạ, sau này, dẫu có chuyện gì xảy ra ta vẫn luôn bên nhau nhé :D

....

Chạy đi chạy lại cũng đã hết 1 ngày, cắm phone nghe nhạc suốt, ôi dào nhiều ng bảo nguy hiểm nhưng chưa vụ nào tai nạn vì đeo tai nghe cả, chả làm sao :D.

Đùa chứ mình thích nghe nhạc theo tâm trạng, đôi khi lại để nhạc chi phối tâm trạng, lằng nhằng cả lên, nhưng mà được phiêu theo điệu nhạc quả thật cảm thấy hạnh phúc vô cùng :-X

Đến những dòng này viết cũng đã khá dài, chả biết mọi người có đọc được hết không nữa, mong là đừng bỏ lỡ chỗ nào :x

p/s: còn nhiều điều nữa, nhiều lắm nhưng chưa viết ra hết, hay là chưa nghĩ ra, nhưng thôi mệt rồi, ngủ thôi :v

0 nhận xét :

Đăng nhận xét