Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

Sử dụng thời gian hiệu quả chính là bí quyết của những người thành công, tạo nên sự khác biệt so với phần còn lại. Những sinh viên năng động giỏi giang nhất là người học tập, làm việc ngay cả khi nghỉ hè hoặc nghỉ lễ.

Trong cuộc đời mỗi con người thì việc học là một trong những việc quan trọng nhất. Chính quá trình học làm cho chúng ta liên tục tiến bộ, tăng thêm hiểu biết và đặc biệt là phát triển bản thân. Mỗi khi học được một điều mới chúng ta dường như trở thành con người mới. Khi đó, cách nhìn, cách đánh giá, cách giải quyết vấn đề cũng khác hơn, tinh tế và hiệu quả hơn. 

Tuy nhiên, ở giai đoạn đầu, trong khoảng 25 năm đầu tiên, đó là giai đoạn học tập trên ghế nhà trường, sinh viên là thời kỳ cuối của giai đoạn này. Đây là giai đoạn xây dựng những hiểu biết, kiên thức ban đầu, tạo nền tảng cho các giai đoạn tiếp sau. Có rất nhiều người hiểu không đúng về việc học tập khi còn là sinh viên, cho rằng học tập tốt các môn trong trường là đủ. Tuy nhiên trên thực tế có quá nhiều trường hợp sau khi tốt nghiệp không tìm được việc làm mà nguyên nhân cốt lõi là không đáp ứng được yêu cầu công việc, thiếu các loại kỹ năng khác nhau. Để đáp ứng được yêu cầu của xã hội sau khi ra trường, sinh viên không những phải học tập tốt trong trường mà còn phải học nhiều hơn ngay cả khi nghỉ hè. Các việc sinh viên nên làm dưới đây đều liên quan đến việc học với 3 yếu tố đó là kinh nghiệm, kiến thức, mối quan hệ. Cụ thể các việc sinh viên nên làm gồm có:

1. Đi học các lớp kỹ năng

Cách đơn giản nhất để bổ sung những thứ còn thiếu đó là đi học. Sinh viên tùy theo là năm thứ mấy sẽ đến các lớp học kỹ năng khác nhau. Ví dụ đó là các lớp dậy tin học, ngoại ngữ, các lớp kỹ năng mềm, các lớp marketing, các lớp dạy sử dụng phần mềm chuyên dụng…


2. Tìm 1 công việc ngắn hạn

Công việc ngắn hạn sẽ đem lại cho bạn không ít kinh nghiệm thực tế. Hiểu biết về xã hội tăng lên đáng kể, phục vụ cho việc xác định mục tiêu lâu dài của chúng ta. Nếu bạn có thể hãy tìm công việc hỗ trợ cho chuyên ngành học ví dụ ở một xưởng cơ khí, một nhà hàng,…

3. Tham gia phong trào tình nguyện

Đó có thể là đợt làm từ thiện ở xa, hỗ trợ thí sinh thi Đại học, hay các nhóm hoạt động độc lập,… Tham gia các phong trào này các bạn sẽ có thêm kỹ năng làm việc nhóm, phát triển các mối quan hệ, biết cách giao tiếp với nhiều người ở nhiều lĩnh vực, địa phương khác nhau. Điều này đặt nền tảng cho kỹ năng giao tiếp của bạn.

4. Tự lên kế hoạch cho một chuyến đi

Khi sinh viên tham gia phong trào tình nguyện thì sẽ có ban tổ chức, có kế hoạch do người khác lập ra. Hãy rèn luyện khả năng tổ chức của mình, khả năng lên kế hoạch bằng việc cùng bạn bè tự tổ chức 1 chuyến đi có thể đi phượt, từ thiện…


5. Gặp gỡ gia đình, người thân

Đây là một việc không thể bỏ qua khi nghỉ hè. Tuy nhiên cần bố trí thời gian hợp lý vì có nhiều bạn dùng hầu hết thời gian nghỉ hè để về quê.

Để phát huy hiệu quả thời gian nghỉ hè, để học tập được nhiều điều bổ ích nhất sinh viên cần bố trí thời gian một cách hiệu quả. Đây cũng là một việc cần phải rèn luyện mới thành thạo được nhưng khi các bạn làm tốt thì hiệu quả sẽ rất cao. Sử dụng thời gian hiệu quả chính là bí quyết của những người thành công, tạo nên sự khác biệt so với phần còn lại. Những người thành công nhất, những sinh viên năng động giỏi giang nhất là những sinh viên học tập, làm việc ngay cả khi nghỉ hè hoặc nghỉ lễ.
 
Theo
Tạ Đức Tâm / Trí Thức Trẻ

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

Các bạn sinh viên, các bạn đang lo lắng điều gì? Sau khi các bạn "oánh nhau" sứt đầu mẻ trán để bước vào cổng trường Đại học thì sau 4 năm các bạn sẽ làm gì tiếp theo?. Bài viết này sẽ dành cho những bạn sinh viên tay trắng (cả nghĩa đen và nghĩa bóng) và 5 QUAN NIỆM SAI LẦM của các bạn sẽ khiến các bạn THUA TRONG "CUỘC CHIẾN" TÌM VIỆC.

 

1. PHẢI CÓ MỐI QUAN HỆ MỚI CÓ VIỆC LÀM:

Các bạn có bao giờ thử lên Google và search chữ "Việc làm", "Tuyển dụng" chưa? Tôi cam đoan với bạn có rất rất nhiều công việc được các Công ty đưa lên các trang mạng việc làm như Vietnamwork hay Careerlink.v.vv.v vậy nếu như phải có một mối quan hệ với anh Trưởng phòng hay chị Giám đốc nào đó, thì tại sao họ phải đăng những tin tuyển dụng này lên mà không tuyển dụng nội bộ hoặc chờ những anh Trưởng phòng hay chị Giám đốc nọ giới thiệu bạn vào? Tôi đồng ý nếu như bạn có mối quan hệ thì mối quan hệ này sẽ ít nhiều giúp bạn có lợi thế trong quá trình xin việc nhưng một Công ty tuyển bạn vào không phải để bạn ngồi đó hàng tháng và lĩnh lương (do bạn có quan hệ), mà bạn PHẢI TẠO RA GIÁ TRỊ CHO TỔ CHỨC ĐÓ, tức là sự hiệu quả trong công việc. Như vậy, yếu tố cốt lõi khiến nhà tuyển dụng chọn bạn chính là bạn có những KỸ NĂNG, TỐ CHẤT TỐT NHẤT ĐỂ THỰC HIỆN CÔNG VIỆC ĐÓ. Cơ mà làm thế nào để có những kỹ năng đó, làm thế nào để xác định được các yếu tố mà một Công ty cần ở bạn? Tôi sẽ bật mí cho các bạn vào các bài viết sau

2. PHẢI MẤT TIỀN MỚI CÓ VIỆC LÀM:

Tôi không bàn luận về việc có hay không tình trạng chạy việc, giả sử nếu bạn chấp nhận bỏ ra vài chục triệu hoặc trăm triệu để mua về một công việc với mức lương hàng tháng là vài triệu, thì phải công nhận bạn là một Nhà đầu tư quá tồi tệ. Bạn sẽ mất bao lâu để hòa vốn???? Bản chất của xin việc là bạn phải chứng tỏ cho nhà tuyển dụng lý do mà họ phải thuê bạn, nó giống với việc bạn sẽ phải coi bạn là một "món hàng" và nhà tuyển dụng là "người mua" như vậy trong mối quan hệ này Nhà tuyển dụng sẽ phải bỏ tiền ra để mua kỹ năng, trình độ của bạn chứ không phải chiều ngược lại. Hãy nhớ một nguyên tắc, nếu bạn được trả lương là 5tr thì ít nhất bạn phải tạo ra giá trị nhiều hơn hoặc rất nhiều hơn số lương đó, lương càng cao tức là bạn phải có những kỹ năng, trình độ đặc biệt chứ không phải do khoản "đầu tư" kia. Và đương nhiên bài viết này không dành cho những thiếu gia chịu đầu tư để kiếm việc như tôi vừa nói bên trên

3. CÒN TẬN 4 NĂM ĐẠI HỌC CƠ MÀ CỨ TỪ TỪ...:

Bạn đã nghe câu "Thời gian trôi như chó chạy ngoài sân" chưa?. Nếu bạn đã đọc đến đây rồi thì bạn hãy thử tự kiểm tra lại xem nhưng năm tháng học đại học vừa rồi bạn làm được những gì? Tình trạng chung của các bạn là LƯỜI, như tôi đã nói ở Điều 2, các bạn phải có kỹ năng, kiến thức và tố chất để chứng tỏ với nhà tuyển dụng rằng bạn là người phù hợp nhất với công việc đó. Tôi thường thấy các bạn ghi trong CV mục Định hướng nghề nghiệp rằng "Muốn được tuyển dụng để học hỏi" hoặc "Trong năm tới sẽ cố gắng học hỏi để đáp ứng công việc". Tôi tiết lộ cho các bạn biết một bí mật khủng khiếp rằng đây là một sai lầm khi các bạn viết CV (cách viết CV tôi sẽ viết vào một ngày khác), Công ty đó không cần tuyển một học sinh đến để học việc mà họ muốn tuyển một người LÀM ĐƯỢC VIỆC, tức là bạn phải chứng minh được kỹ năng, trình độ của bạn hoặc ít nhất bạn phải chứng minh được bạn có khả năng nắm bắt và đáp ứng tốt công việc trong thời gian ngắn (cái này gọi là tố chất) và nếu bạn chờ sau khi ra trường mới tích lũy những thứ này thì đã quá muộn. Hãy tận dụng 4 năm học đại học để tích lũy các kỹ năng, kinh nghiệm, kiến thức để sau khi ra trường bạn có đủ "vũ khí" để đi xin việc.

4. CHỈ CẦN CÓ BẰNG ĐẠI HỌC LÀ XIN ĐƯỢC VIỆC:

Ngày trước khi bạn thi vào đại học chắc bạn có nghiên cứu cái gọi là tỷ lệ chọi rồi chứ? đi xin việc cũng như vậy và chỉ khác là tỷ lệ chọi sẽ là 1 đấu vài chục hoặc 100, thậm chí là vài trăm, lương càng cao thì tỷ lệ chọi càng cao. Bạn hãy xem xin việc là một cuộc chiến và bạn phải xác định đối thủ của bạn là ai? bạn có những vũ khí gì để chiến đấu và chiến thắng?.

Bằng đại học là một vũ khí nhưng đáng tiếc nó lại là vũ khí mà...ai cũng có, còn đối thủ của bạn là ai? đối thủ của bạn là những sinh viên mới ra trường như bạn, là những người đi du học về, là những người đã có kinh nghiệm đi làm 2-3 năm, là những người có quan hệ (nói ở Điều 1), là những người có tiền (nói ở Điều 2)..v..v..Vậy bạn làm thế nào để chiến đấu và chiến thắng? Câu trả lời là hãy chọn công việc phù hợp với kỹ năng, trình độ và khả năng mà bạn có và bạn phải tự học hỏi, trau dồi những kỹ năng trình độ này ngoài tấm bằng đại học để bạn có thể cạnh tranh được trong cuộc chiến xin việc này.

5. CÔNG TY NÀO CŨNG ĐÒI HỎI KINH NGHIỆM:

Về lý thuyết là đúng như vậy nhưng các bạn thường quan niệm có kinh nghiệm tức là đã ra trường và đi làm, đây là một sai lầm. Có kinh nghiệm ở đây được hiểu bạn đã từng đi làm công việc tương tự hoặc làm những công việc mà đòi hỏi những kỹ năng tương tự công việc mà bạn đang ứng tuyển, vậy tại sao bạn không tích lũy kinh nghiệm trong quãng thời gian 4 năm học ĐH? Có rất nhiều công việc bán thời gian dành cho sinh viên, các bạn hãy chăm chỉ, chịu khó và phải xác định mục tiêu ưu tiên hàng đầu đó là TÍCH LŨY KINH NGHIỆM không phải là kiếm tiền (đây là lý do thứ yếu). Những công việc bán thời gian như nhân viên bán hàng, nhân viên thu ngân, nhân viên chạy bàn...đây là các công việc không đòi hỏi nhiều kỹ năng và kinh nghiệm, chỉ đòi hỏi sự chịu khó của các bạn (nếu không thì họ đã không tuyển bán thời gian cho SV), các bạn chỉ mất công để học mà lại được tiền, vậy tại sao các bạn còn chưa thử?

LỜI KẾT: Bản chất của xin việc là một quá trình bán hàng mà bạn là "món hàng" còn nhà tuyển dụng là "người mua hàng", bạn hãy lên một kế hoạch trong 4 năm đại học để tạo ra giá trị gia tăng cho "món hàng" càng nhiều càng tốt và sau đó hãy học cách truyền thông cho "món hàng" đó (đi xin việc).

Hãy share nếu bạn thấy có ích và hãy comment những điều bạn lo lắng và thắc mắc, tôi sẽ chia sẻ tiếp trong các bài viết sau.

- st

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Có rất nhiều lý do khiến bạn thất nghiệp và cũng khó có thể tránh được một trong những lý do bạn vẫn mãi thất nghiệp, vẫn mãi gửi cả chục cái CV những chẳng nhà tuyển dụng nào gọi chính là những lời nói của bạn hàng ngày, đầy ngôn từ tiêu cực, đầy nỗi thất vọng về bản thân.

Gần đây, một tổ chức về giáo dục đã có những cuộc điều tra và nhận thấy rằng đến hơn 85% ứng viên tìm việc làm nói rằng họ luôn thường trực những câu nói tiêu cực trong đầu, những câu nói này xuất phát từ những suy nghĩ tiêu cực trong đầu họ. Tâm lý của con người đều có những điểm chung nhất định: khi thất bại thì thất vọng, khi bế tắc thì chán nản, khi không có việc thì lo lắng, cáu bẳn và đôi khi cảm thấy bất lực.

Có điều chúng tôi khuyên thành thật bạn là: Đừng bao giờ trở nên tiêu cực hay chán nản, ngay cả khi bạn thất nghiệp, có thể bạn ăn bám cả tháng trời thì hãy cứ bình tĩnh. Bạn hãy nghĩ thử xem, chúng ta có đôi bàn tay, có khối óc, có tất cả để suy nghĩ tìm kế mưu sinh chúng ta chẳng có gì xấu hổ hay tuyệt vọng chỉ vì dăm bữa nửa tháng nộp cả chục cái CV và chẳng có nhà tuyển dụng nào gọi bạn đi phỏng vấn cả.

Nhớ một điều duy nhất là “muôn sự tại nhân” đừng bao giờ đẩy bản thân mình sập bẫy của tuyệt vọng chán trường và tránh xa những câu nói tiêu cực. Đây là 3 câu nói tiêu cực người thất nghiệp dài hạn hay nói nhất:

1. Người ta không nhận tôi đâu, vì tôi chẳng có kinh nghiệm

Câu nói này thường gặp nhất với sinh viên mới ra trường, những tân cử nhân vừa tốt nghiệp, họ ở trong trường đại học, học tất cả những thứ trường đại học đề ra, học đủ tín chỉ, hàng tháng đợi tiền bố mẹ ở quê gửi lên ăn uống rồi lại học hành cho đến khi ra trường. Những con người này có nét lo lắng chung là chẳng dám ra bươn trải đời vì sợ lừa lọc, sợ bố mẹ buồn lo lắng nhưng lại cứ ngồi trong đấy giếng nhìn ra ngoài, thỉnh thoảng đọc bài báo nói về “sinh viên thất nghiệp” lại giật mình thon thót, nằm trong chăn nghĩ về cảnh mình thất nghiệp rồi lại than thân trách phận nói rằng hệ thống giáo dục đào tạo chán , xã hội này thật chán.

Bạn đã từng nghe những câu chuyện về con ếch ngồi trong nồi nước đang đun trên bếp chưa? Có một con ếch không may bị rơi vào nồi nước lạnh đang chuẩn bị đun nóng, lúc nhảy vào thì nó thấy rất dễ chịu vì nước lạnh nhưng ấm dần, ấm dần nó nẳm im và tận hưởng sự sung sướng cho đến khi nước nóng đến độ rực lên và toàn thân nó tê liệt, nó chẳng thể nhảy ra nồi nước được nữa vì đâu đâu cũng là nước nóng. Nó đã chịu bỏ mạng trong đó.

Bạn đừng bao giờ như những con ếch, khi vào trường đại học mọi thứ trở nên dễ chịu, vì hàng tháng có tiền sẵn tiêu sẵn ăn, sẵn mua sắm nhưng càng những năm cuối khi ra trường bạn càng bị những sức ép giống như nước đang sôi lên vậy và bạn thấy sợ hãi thấy bất lực, thấy cuộc đời thật tăm tối vì khi bạn ra trường nếu bạn không kiếm được một công việc đủ nuôi bản thân, vẫn để bố mẹ lo lắng.
Nếu còn là sinh viên thì hãy nghĩ mình thật may mắn, thu xếp lịch học và ra ngoài làm bất cứ công việc part – time nào dù lương có thấp hoặc chẳng có lương thì hãy cứ làm, đừng chăm chăm nghĩ vào thu nhập khi công ty đang mất phí đào tạo bạn, bạn sẽ dần dần có những tác phong làm việc tốt, có chuyên môn trong ngành nghề nào đó, cũng chẳng bao giờ lo lắng khi chẳng may đọc được những bài báo nói về cả trăm nghìn cử nhân thất nghiệp, hãy cứ vô tư đi. Chẳng có gì là đáng sợ cả.

Còn nếu bạn là cử nhân đã ra trường, nộp CV cả chục công ty đều không nhận thì hãy vứt bỏ cái sĩ diện như “ta có bằng đại học”, “ta tốt nghiệp loại giỏi”, “ta phải làm bàn giấy” đi. Hãy tức tốc đi tìm những nơi họ tuyển những việc làm cần nhiều nhân sự và không kén nhân viên như: tuyển nhân viên bán hàng, tuyển bảo vệ, tuyển sinh viên làm thêm… đừng ngần ngại làm những công việc đó trước đã để kiếm thêm thu nhập nuôi bản thân, đỡ đần gia đình quan trọng hơn là kiếm kinh nghiệm, kiếm kỹ năng xây dựng những mỗi quan hệ để tìm việc làm tốt hơn sau này.

2. Nghề đó chẳng phù hợp với tôi gì cả

Từ khi sinh ra tất cả chúng ta đã có những thứ không được lựa chọn, ngay cả khi thi đại học chắc gì bạn đã được lựa chọn ngành bạn thích, hay là để bố mẹ chọn ngành cho bạn, hay thi chỉ đơn thuần thấy cái tên đó thích, thích ngôi trường đó…

Đến 95% sinh viên vào trường đại học được hỏi câu “bạn có thích ngành bạn học không?” đều câm lặng không có câu trả lời của bản thân, vì các bạn thậm chí chưa hiểu vào học ra để làm cái gì chứ đừng nói là học sao cho giỏi để áp dụng vào thực tế.

Và cũng thật đau lòng khi phần lớn trong số họ khi ra trường đều không làm ngành họ học, làm những công việc trái ngành, rồi lại ngậm ngùi bảo nhau: Nghề chọn mình, chứ mình không được chọn nghề.

Có một thực tế chẳng ai dám thừa nhận là tất cả chúng ta đang không dám tin vào bản thân mình sẽ làm được gì nên làm cái gì cũng thấy khó khăn, chán nản rồi bỏ cuộc giữa chừng. Bạn có tin rằng ngành nào cũng phù hợp với bạn không? Vấn đề là mau hay chóng thôi, vấn đề là có chịu học hỏi, luyện tập và thay đổi không?

Chính vì thế, AYP khuyên bạn hãy khi ra trường nếu chưa tuyển được công việc ưng ý thì hãy cứ làm những việc đang có nhu cầu tuyển dụng, hãy làm nó, tích lũy kinh nghiệm và tin rằng sau này bạn sẽ dùng đừng chán vội, đừng bỏ cuộc nhanh chóng. Nếu không cả đời này bạn cũng chẳng bao giờ biết bạn thích gì với những cuộc thử nghiệm chớp nhoáng như thế đâu.

3. Công việc đó bóc lột sức lao động, lương thấp, tôi không làm

Đứng vào vị trí của một ông chủ bạn sẽ nhận ra rằng khi bỏ ra một đồng tiền, ông chủ nào cũng muốn thu về càng nhiều lợi nhuận càng tốt. Và dĩ nhiên, khi thuê bạn cũng vậy, ông chủ mong muốn bạn càng làm nhiều việc càng tốt. Ok. Bạn có thể nhận ra điều đó: rằng mình đang bị lợi dụng, đang bị bóc lột.

Nhưng bạn hãy nghĩ lại mà xem, bạn mới ra trường, bạn chẳng có cái gì tay ngoài tấm bằng đỏ vừa mới ráo mực, bạn có quyền gì để yêu cầu nhà tuyển dụng trả cho bạn lương cao trong khi bạn vẫn chưa làm nên cái gì cho họ. Bạn tiêu tiền của bố mẹ bạn, những đồng tiền mồ hôi nước mắt và tưởng rằng kiếm tiền là dễ dàng nhưng nó khó khăn và vất vả hơn nhiều bạn tưởng đấy.

Chính vì thế hãy thầm cảm ơn vì bạn đã có chỗ làm, chỗ học hỏi kinh nghiệm, dù lương thấp nhưng nó cũng giúp bạn biết quý trọng đồng tiền hơn, ông chủ cho bạn nhiều việc hãy cố gắng hoàn thiện hết sức bạn sẽ làm được những điều ngoài sức tưởng tưởng của mình và có thêm nhiều năng lực và kinh nghiệm. Rồi khi bạn đủ lông đủ cánh, có kinh nghiệm và có chỗ đứng bạn, lúc này bạn có thể làm điều bạn muốn bất cứ điều gì… chẳng ai có thể ngăn cấm bạn cả.

-Theo internet-
Đã rất nhiều lần tôi dự định dọn dẹp tủ sách của tôi vì nó đã quá nhiều thứ trên đó, cái ván gỗ nó đã oằn xuống vì sức nặng của sách vở từ năm thứ nhất Đại học, thế nên tôi định dọn dẹp và vứt bớt đi…
Tôi gỡ hết ra những chồng sách vở từ hồi sinh viên và bất giác kỷ niệm ùa về…tôi đã qua cái thời sinh viên đến cả chục năm và bây giờ lôi ra những quyển vở, quyển sách mà mình đã từng ghi bậy, vẽ bậy vào đó cảm giác thật khó tả.

Nhưng...điều mà tôi quyết định viết ra những dòng này đó là 1 quyển sổ đặc biệt được tôi gói khá kỹ. Tôi nhớ không nhầm thì tôi bắt đầu ghi vào quyển sổ này là năm thứ 1, nó tập hợp những kế hoạch, câu chuyện và dự định của tôi sẽ làm trước khi 30 tuổi. Do nó được gói khá kỹ (cũng vì muốn giấu mẹ) nên nó còn khá mới.


Trong này tôi ghi rất nhiều thứ từ việc lập kế hoạch cho bản thân đến cả….mối tình đầu tan vỡ, mẹ kiếp đến giờ tôi mới thấy tôi sến thế nào. Nhưng hết thảy, trong đó có 1 trang tôi ghi những điều tôi muốn làm trước khi 30 tuổi, đó là:
1. Học guitar
2. Đi du lịch thật xa
3. Say 1 lần.
4. Buôn bán thứ gì đó.
5. Yêu hết mình 1 lần.
6. Học MBA
7. Xăm mình.
……

Bỗng dưng giờ tìm thấy, tôi tự thấy mình đã hoàn thành hầu hết các dự định thời sinh viên chỉ còn lại 1 điều cuối cùng, đó là điều thứ 7.

Tôi đã từng lấy tiền dành dụm của mình mua chiếc guitar đầu tiên 700k để về tập, chỉ vì tôi mới thất tình. Tôi đã từng đi phượt bằng xe máy lên cực Bắc – Lũng Cú- Hà Giang và tới cực Nam Cà Mau trong 1 lần đi công tác. Năm thứ 3 tôi đã từng chạy cong đít cả tối để xoay đủ 20 triệu tiền nhập 1 lô hàng 500 chiếc váy trẻ em (tôi đã bán hết lô đó sau 4 ngày), đây là vụ buôn bán thành công đầu tiên của tôi sau khi thất bại 4-5 lần trước đó. Khi ra trường được 2 năm, tôi quyết định vay 100 triệu để đi học MBA (cũng đã trả hết sau 2 năm). Tôi đã từng say bí tỉ trong vòng tay bạn bè thân thiết như gia đình. Đương nhiên, cũng như mọi sinh viên khác tôi cũng đã có mối tình đầu thời sinh viên, thật đẹp nhưng tan vỡ. Nhưng, còn 1 điều cuối cùng đó là xăm mình thì tôi chưa dám…

Tôi thích xăm, chỉ vì đơn giản là tôi thích thế, thích 1 cái gì đó thể hiện cá tính, tôi thích chất đàn ông của 1 thằng vừa biết chơi, biết học mà vừa biết làm hết mình nhưng đôi khi tôi vẫn sợ người đời dị nghị, sợ bố mẹ quở trách.

…….Bẵng đi 1 thời gian, giờ tôi tìm lại mảnh giấy đó, bỗng nhiên 1 sự sôi sục trong tôi lại trào lên và tôi muốn thực hiện nốt cái danh sách thời sinh viên này. Đúng, tôi sẽ đi xăm mình….

Đến bây giờ, tôi đã có 1 bản kế hoạch danh sách khác nhưng khi nhìn lại danh sách thời sinh viên này tôi lại bị hoài niệm dày vò và tôi quyết định làm nốt.

Chắc có người sẽ nói tôi vô học khi nhìn thấy hình xăm, nhưng không sao tôi sẽ là thằng xăm mình “vô học” có bằng MBA.

Đã có người nói với tôi rằng: “Cuộc đời này thật vô vị, nếu như tìm được những gì mình thích thì tại sao không làm? Cuộc đời quá ngắn để chần chừ”. Đối với tôi, quãng thời gian sinh viên tôi đã không phí hoài và đến giờ tôi vẫn tâm niệm rằng “Đến những việc mình thích mà còn không dám làm thì còn ước mơ gì cho cam?”.

Vâng, tôi sẽ làm nốt và tôi sẽ làm những gì mình thích vì đó là cuộc đời và bản ngã của tôi, ít ra sau này khi về già tôi cũng ngẩng cao đầu mà nói rằng “Vâng, tao đã sống cuộc đời như thế?”.

Tôi nhận được rất nhiều email và tâm sự của các bạn trẻ, các bạn nói rằng các bạn thích làm 1 việc nào đó nhưng nó lại tréo ngoe mọi thứ và các bạn sợ phải đánh đổi khi đi theo nó.

Tùy hoàn cảnh từng người nhưng đối với tôi CUỘC ĐỜI QUÁ NGẮN ĐỂ SỐNG THEO Ý MUỐN CỦA AI ĐÓ.

Hãy tự tin lên, dám theo đuổi và dám thất bại. Hãy cứ đam mê và khờ dại nhé các bạn trẻ.

P/S: Xăm đau bỏ mẹ đi được ấy, đừng đứa nào dại theo tôi nhé.

- st
>>> Ông lão ngồi quán nước: "Giờ chúng nó xin việc khó lắm bác ah, đâu đâu cũng phải nhờ vả chạy chọt mà còn chưa chắc đã có việc ấy..."

>>> Bà khác vừa phe phấy cái quạt nan vừa nói: "Đúng rồi, như con bé cháu tôi, phải chạy mấy mấy chục triệu mới vào được chân biên chế của chỗ này (ko tiện nói). Lương nó thấp lắm nhưng được cái nhàn, mấy ông sếp chỗ nó cũng lắm tiền lắm mà chả phải làm gì cả"

>>> Cô ngồi cạnh tôi: "Thằng nhà cháu đây này, xin cho làm ở Công ty X này rồi mà nó có chịu làm đâu. Chỉ làm chân tư vấn này nọ thôi nhưng nó lại bỏ rồi chú ạ. Nó bảo nắng nôi vất vả quá mà lương lại thấp, trong khi bọn bạn nó làm chỗ này chỗ nọ lương cao mà nhàn hơn nó".

>>> Mấy người còn lại: "Đúng rồi, con ông cháu cha ấy mà chả phải làm gì đâu mà lương lại cao".

......Câu chuyện phiếm của mấy phụ huynh ở quán trà đá làm mình đã nóng lại nóng hơn, ướt hết cả lông nách. Bỗng tôi tự nghĩ: “Ủa, vậy là có thể loại việc nhàn và lương cao thật hả?”

...Ngày xưa, đã có thời tôi chấp nhận ko thi Đại học nữa mà làm công nhân nhưng khi tận mắt thấy mẹ tôi đang làm công nhân tại lò sấy của Công ty Dược thì tôi quyết định phải thay đổi, vì...

>>> Mẹ tôi bảo:
“Làm công nhân khổ lắm con ơi, ngày nóng mẹ phải đứng sấy ống thuốc còn mùa đông mẹ phải rửa ống thuốc trong nước lạnh. Con phải cố thi đỗ Đại học để sau ngày nhàn nhã không vất vả như mẹ”.

.... Bố tôi cũng chả khá khẩm hơn, cái thời chiến tranh mấy ai có bằng ĐH, mà đi làm Công ty nhà nước thời đó thì bằng cấp là tấm vé duy nhất để thăng tiến, không cần bàn nhiều. Mỗi người vất vả 1 kiểu nhưng tựu chung lại bố mẹ tôi luôn muốn tôi học hành tử tế để có tương lai không vất vả như vậy. Thế là tôi thi lại với ước muốn tương lai NHÀN và LƯƠNG CAO hơn mẹ tôi.

….Đến khi đỗ ĐH tôi bị cám dỗ bởi những ý tưởng và cái tính tò mò cố hữu, tôi lao đi làm thêm, làm đủ thứ việc. Đã có nhiều lúc tôi cãi nhau nảy lửa với bố mẹ tôi vì cái việc đi làm thêm.

>>> Bố mẹ tôi bảo:
“Đi làm thì vất vả tối ngày, lương thì chả có…sao mày ngu thế, cứ chường mặt ra cho người ta sai, cứ yên tâm học hành đi rồi bố mày xin cho 1 chân này nọ ở Công ty nọ kia”.

>>> Tôi hỏi: “Thế có NHÀN và LƯƠNG cao không mẹ?”

>>> Bố tôi bảo: “Lương không cao nhưng ổn định và “NHÀN”, học xong là có việc”.



Tôi chả thích, tôi không thích NHÀN mà lương thấp thế là tôi lại lao đi làm…..

….Nhiều năm sau, nếu tính thời điểm tôi đi làm ngày đầu tiên với công việc gần nhất tôi đã làm thì mức lương chênh nhau 5 lần, lương thế là cao rồi nhưng tôi chả thấy nhàn đâu (tôi tự xin việc nhé). Ngày xưa thì vất vả kiểu chân tay, chạy chỗ nọ chạy chỗ kia nói nôm na là chân tay nhiều. Cho đến khi lên được 5 lần lương thì lại phải nghĩ nhiều, đi cũng phải nghĩ, ngủ cũng nghĩ, lúc nào cũng nghĩ….tôi tự hỏi sao mình thấy đếch được NHÀN nhở?

…Không bao giờ có cái gọi là NHÀN và LƯƠNG CAO đâu các bạn, sự vất vả nó chuyển từ dạng nọ sang dạng kia. Nếu bạn không phải chạy đôn chạy đáo thì bạn phải ngồi nghĩ, mà cái sự nghĩ nó kinh khủng lắm, nó giống như 1 nỗi ám ảnh lúc nào cũng quẩn quơ. Khi mà mọi người xong việc của mình là về nhà còn sếp bạn lại phải nghĩ xem công việc các bạn làm thế này đã ngon lành chưa? đối ngoại chỗ này như nào?.... Sếp càng to thì càng không NHÀN, chả qua người ta thấy NHÀN là vì họ có kỹ năng sắp xếp công việc và khả năng tập trung tuyệt đỉnh nên có thể bạn thấy thế, bạn chưa thấy lúc họ bận đâu.

…Đã là thanh niên thì phải chấp nhận xông pha học hỏi, tuổi trẻ gì mà lại muốn NHÀN và LƯƠNG cao? Không bao giờ có thứ đó đâu trừ khi bạn là con nhà đại gia. Để “NHÀN” bạn phải ngồi lên vị trí rất rất cao và xung quanh là 1 đội ngũ xuất chúng, lúc đấy bạn mới có thể yên tâm giao việc và “NHÀN” được, mà đương nhiên để đạt đến tầm ấy thì bạn phải rơi mồ hôi, sôi nước mắt nhiều nhiều năm trời rồi.

…Nhớ nhé, không bao giờ có việc NHÀN mà LƯƠNG CAO đâu.
P/S: Có việc này chả biết có NHÀN thật không mà có 1 số bạn được lên báo vì khả năng kiếm 300 triệu trong vòng 2 ngày. Giỏi thật í….

- st

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

Việc học thì đã tốt nghiệp, nhưng có vẻ như cái ngành học ko liên quan mấy đến công việc hiện tại vs dự định tương lai cho lắm... Ý định bố mẹ vẫn là muốn cho mình vào NH, hay cơ quan nhà nước, trc mắt học cao học, nhưng mà...

Lại nói đến công việc, đang làm cho 2 cty,1 bên là cty quảng cáo vs hình thức mới lạ và mình tin sẽ lớn mạnh vs phát triển trong tương lai ko xa.nhưng giờ vẫn chỉ mang chức cộng tác viên^^. 1 bên là cty của bố,thực ra nói là cty cho to thôi chứ doanh nghiệp thì đúng hơn, thỉnh thoảng giúp đỡ linh tinh vài thứ cho bố,cảm giác vẫn chưa muốn vào tiếp quản công việc của bố...2 bên đều có cái đánh đổi của riêng nó,

Ấp ủ tương lai thì còn kha khá nhưng sao cứ rao rực như muốn làm luôn, mặc dù biết thực hiện đc chẳng dễ (cơ mà cũng ko khó). Nhưng mà mình muốn đi đến rừng quốc gia Mỹ, hay leo trên dãy Himalaya,rồi đến ireland, greenland... Để được ngắm cảnh,được leo núi... xem film the secret life of Walte Mitty lại càng muốn đi :(

....

24 tuổi vẫn đang chìm đắm trong mối tình đầu,5 năm nhìn lại chẳng đáng là bao,như cái chơps mắt, ấy vậy mà lúc mới bắt đầu, mình nhìn vào cái tương lai, ko biết sẽ bao lâu, nhưng đang để hi vọng và nuôi dưỡng lắm chứ...

nhưng để lại bao nhiều kỷ niệm vs t.y,hi vọng sau này sẽ thành quả, như ai đó nuôi dưỡng thứ gì, hiển nhiên là muốn nó thành "chín quả", mong rằng t.y mình sẽ có 1 kết thúc có hậu...

Xem film "the vow" rồi lại nghĩ, ko biết sau có chuyện gì xảy ra vs tình yêu mình, liệu nó có đẹp, có y như trong film ko nhỉ, 24 tuổi rồi thỉnh thoảng vẫn mơ mộng hão huyền lắm, nhưng không có gi là không thể mà...

....

Có dăm ba thằng bạn thân,gần có xa có, có thằng chơi từ năm cấp 3, có thằng mơis gặp hơn tháng. có thằng tháng gặp lần, có thằng hay cafe cà pháo. Nhưng tâm niệm rằng khi nào khó khăn nó giúp đỡ, dù ít hay nhiều là cả tấm lòng rồi. Cách sống của mình chơi hợp đc vs ai thì tốt, ko thì cũng chẳng níu kéo,ai sống ntn vs mình mình sống lại như thế vs họ... Đời sau biết có gặp lại đc nhau nữa không,có giúp đỡ nhau nữa không mà cứ phải cả nể,sống giả tạo làm cái gì :v. Cũng đã chơi vs vài ba thằng,sau rồi chơi kiểu chó má vs mình, kệ thôi.sau sẽ quả báo (tự an ủi bản thân). Còn lại thì mình tự nhủ, nó còn trẻ con, tuổi đời chả biết được bao nhiêu, liệu nó có nghĩ sâu xa ko hay chỉ là cái trc mắt, thôi kệ bà nó (mà thực ta mình cũng chả đc coi là lớn lắm) =)). nhưng rút ra nhiều bài học,nhưng quan trọng nhất cứ sống mà lo người khác nghĩ về mình ntn chắc treo cổ quá. Cơ mà ngẫm lại mình cũng ko phải đứa toan tính, bạn bè chơi vs nhau thoải mái, ko so đo tính toán :D

...

Đam mê nhiếp ảnh,chụp cũng khá lâu, kiến thức tích luỹ đủ dùng,phần hậu kỳ mình thấy "tạm" ổn, tạm ở đây tức là ở giữa,chung chung chả hài lòng nhưng cũng ko thất vọng lắm.nói chung là ổn. Mỗi tội còn nhiều thể loại chưa sử dụng nên còn nhiều bỡ ngỡ,nếu còn thiếu sót xin đc lượng thứT_^
Lúc mới đầu chụp ảnh thì hay vác máy đi bên người, nhưng sau thấy nặng, cồng kềnh quá. Khoảnh khắc, ảnh sáng, kiến thức, bố cục, tất tần tật đúc kết trong ngần đó thời gian, nhưng hình như chưa đủ thì phải!.. Chắc chắn là chưa đủ rồi, nhiều lúc mình thấy mình chụp kém lắm, ko đủ sức chinh phục tất cả mọi điều kiện... Nhưng mà tôi ngắm nhìn thiên nhiên, đời sống hàng ngày.. đôi khi phải có tất cả công sức, tính toán để chụp lại 1 bức, khiến khoảnh khắc đó trôi đi, trôi qua, vì vậy đôi lúc tôi phải học lại cách kiên nhẫn, biết tận hưởng khoảnh khắc đó. Có lúc đi đường Lê Duẩn, đi qua đường tàu thấy mặt trời chiếu nắng xiên vào 2 dãy nhà 2 bên, có 1 cô bé đang đi thăng bằng trên đường tàu, 1 khoảnh khắc trôi qua trong 1 HN tấp nập, tôi đâu đủ thời gian để dừng lại chụp, tôi chỉ ngắm nhìn, lướt qua trong 1 khoảnh khắc, tôi chỉ biết ngắm nhìn và lưu lại trong ký ức..."đôi khi tôi không chụp, nếu tôi muốn tận hưởng khoảnh khắc...

ý tôi là, riêng tôi.. tôi ko muốn cái máy chụp hình làm tôi phân tâm. Tôi muốn giữ cảm giác như vậy.
nhiếp ảnh là khoảnh khắc, nhưng đôi khi tôi ko muốn ghi lại khoảnh khắc đó, muốn giữ lại trong ký ức, chỉ riêng tôi thôi..."

...

Thế thao hiện giờ chơi cầu lông và đạp xe, hình như chơi để giải toả căng thằng vs đốt năng lượng là chính thôi vậy. Cũng ko ham hố đến mức mất ăn mất ngủ, dẫu sao chơi cũng ko tồi cho lắm^^. Có điều sao mình ko ham hố bóng đá cho lắm, từ bé đến giờ luôn :v, mấy thằng bạn đi bàn luận bóng đá,mình chỉ biết ngồi nghe vs thỉnh thoảng chêm vài câu vào phụ họa, may mà răng vẫn đều tăm tắp trên lợi :v Nhiều người kêu mình béo, số nhiều khác (ko biết hơn hay kém) thì bảo mình chỉ to hơn thôi, muốn tập thể hình, muốn loại bỏ mỡ ra cơ thế nhưng mà có vẻ khó khăn lắm đây. thôi ép cân cái đã :))

....

À quên đang tham gia tổ chức từ thiện, hình như dân mình mất hết niềm tin vào 2 chữ "từ thiện" thì phải, thấy mình tham gia thì pm, hỏi xem có trao hết quà cho dân ko, rồi đủ thể loại... Được cái nhóm mình toàn người nói chuyện bựa (ngang mình) mà còn nhiệt tình và tốt bụng. Các bạn ạ, sau này, dẫu có chuyện gì xảy ra ta vẫn luôn bên nhau nhé :D

....

Chạy đi chạy lại cũng đã hết 1 ngày, cắm phone nghe nhạc suốt, ôi dào nhiều ng bảo nguy hiểm nhưng chưa vụ nào tai nạn vì đeo tai nghe cả, chả làm sao :D.

Đùa chứ mình thích nghe nhạc theo tâm trạng, đôi khi lại để nhạc chi phối tâm trạng, lằng nhằng cả lên, nhưng mà được phiêu theo điệu nhạc quả thật cảm thấy hạnh phúc vô cùng :-X

Đến những dòng này viết cũng đã khá dài, chả biết mọi người có đọc được hết không nữa, mong là đừng bỏ lỡ chỗ nào :x

p/s: còn nhiều điều nữa, nhiều lắm nhưng chưa viết ra hết, hay là chưa nghĩ ra, nhưng thôi mệt rồi, ngủ thôi :v
Chuyện là thế này, mình bắt đầu tìm hiểu về Emirates từ 1 năm trước và quyết định thi tuyển Emirates lần thứ nhất khi chuẩn bị tốt nghiệp Đại học (tức là vào tháng 4 -2014), hồi đó mình vượt qua 6 hay 7 vòng thi để vào đến vòng phỏng vấn trực tiếp Face to Face với bên tuyển dụng nhân sự của Emirates, vượt qua được cả trăm zai xinh gái đẹp để vào đến vòng cuối cùng còn có 13 người, lúc đó mình tự tin nghĩ rằng “Kiểu gì mình chẳng được chọn, Emirates không chọn mình thì còn chọn ai nữa!!!” = )))))))) Mình vào phỏng vấn, vô cùng tự tin, trả lời liến thoắng, lưu loát, đến cuổi buổi lại còn nói chuyện bằng tiếng Tây Ban Nha vs cô HR Emirates vì cô í người Tây Ban Nha, khi tạm biệt cô đó còn khen mình “ Esmeralda, I really like you, I wish you all the bests”.

Đấy, sau khi phỏng vấn, tự tin lên cao ngất trời, nghĩ chắc mẩm kiểu gì cũng đỗ, chờ ngày được nhận Golden Call thôi là ta tạm biệt Việt Nam rồi phé = ))))))) Và rồi sau 1 tháng, mình nhận được 1 cái email của Emirates đại ý nói rằng “Your application was unsuccessful on this occasion”, vô cùng ngắn gọn và xúc tích nhưng mà nó quá ngắn so với những gì mình chờ đợi, lúc đó chẳng biết diễn tả cảm xúc ra sao, khóc cũng không khóc được vì quá shock vì mình chưa bao giờ có suy nghĩ trong đầu là sẽ trượt. Sau đó thì mình rơi vào trạng thái stress và trầm cảm nặng trong 1 thời gian dài vì hầu như trước đó chưa bao giờ mình thất bại trong bất cứ việc gì, việc mình thi trượt Emirates là 1 cú shock quá lớn vì căn bản mình rất thích Emirates và luôn muốn làm việc cho Emirates, mình yêu cái mũ đỏ, yêu cái khăn trắng, yêu sự thanh lịch, tinh tế mà TVHK Emirates mang lại, luôn mong muốn được khoác lên mình bộ đồng phục của Emirates… Hơn nữa ngày đó, cái tôi của mình quá cao và cũng hiếu thắng vì chưa bị thất bại bao giờ nên luôn đánh giá quá cao bản thân.

Việc Emirates đánh trượt mình lần đó, khiến mình nhận ra rất nhiều điều và thực ra cũng thấy biết ơn Emirates ghê gớm vì đã làm vậy, mình trưởng thành hơn rất nhiều, biết bản thân thiếu gì và thừa gì, cần phải cân bằng như thế nào. Khi làm bất cứ việc gì, bao giờ cũng phải cẩn trọng, nghĩ đến 2 trường hợp, 1 là thất bại, 2 là thành công, và phải chuẩn bị sẵn tâm lý dự phòng cho cả 2 trường hợp, hơn nữa không bao giờ được đánh giá quá cao bản thân, tự tin là tốt nhưng không được quá đà vì bạn giỏi nhưng cũng có rất nhiều người giỏi như bạn, thậm chí còn giỏi hơn bạn, và bạn cũng chỉ là 1 trong những lựa chọn của họ (đặc biệt đúng với những tập đoàn lớn). Tiếp đến khi bạn muốn nộp đơn xin việc vào bất cứ công việc nào, thì bạn nên suy nghĩ thật kỹ về công việc đó trước đã, bạn có thể đặt vị trí của mình vào nhà tuyển dụng, nếu bạn là họ thì bạn sẽ cần những người có phẩm chất và tính cách như thế nào để đáp ứng nhu cầu cho công việc đó? Và nên nhớ là lúc nào bạn cũng phải khiêm tốn, và nhã nhặn đặc biệt với những công việc liên quan đến lĩnh vực dịch vụ

Và thế là sau khi thi trượt Emirates lần 1, sau 1 thời gian dài shock và trầm cảm không hề nhẹ thì mình tự giác ngộ ra “ ÁNH SÁNG CỦA ĐẢNG VÀ CÁCH MẠNG”, rồi mình bắt đầu “LÀM LẠI CUỘC ĐỜI” = ))))), mình thi tuyển vào 3 nơi: Hãng Hàng không EVA AIR của Đài Loan, FPT IS và ĐSQ Chile cùng 1 thời điểm, và rồi mình nhận được cả 3 offers , cả 3 công việc đều rất tốt và rồi mình quyết định chọn ĐSQ Chile Mình rất yêu ĐSQ Chile, yêu môi trường nhẹ nhàng, dễ chịu thoải mái tuy nhiên vì trái tim mình luôn bị in hằn cái tên Emirates nên dĩ nhiên mình phải đi theo tiếng gọi của trái tim

7 tháng sau mình nộp hồ sơ thi tuyển Emirates lần 2, lần thi lại này còn mệt mỏi hơn lần thi đầu vì họ thay đổi 1 số vòng thi mình không nhớ rõ, có chừng 7-8 vòng gì đó, tuy nhiên do mình thi đến 2 lần rồi nên các bạn cứ yên tâm với lời khuyên của mình nhé = )))))) Lần thi này, shock một cái là vòng đầu tiên là “loại trực tiếp” luôn mới ghê, ứng viên xếp thành 2 hàng rồi từng ng đến đứng trước mặt 2 cô í, chào hỏi, hỏi thăm lung tung (có chừng hơn 100ng, tính cả vòng sơ loai chắc phải 200). 2 cô tuyển dụng của Emirates bảo “Chúng tôi chỉ hỏi các bạn sơ qua về thông tin cá nhân thôi”, ấy thế mà xong 1 cái 2 cô ý chơi luôn cho câu “Bây giờ mời các bạn ra ngoài đợi, chúng tôi sẽ bắt đầu loại luôn” = )))))))))))))))) . Mặt ứng viên lúc đấy, đứa nào cũng nghệt ra, không hiểu chuyện gì đang xảy ra luôn : ))), rồi sau vòng đầu, chừng 10-15ng bị loại, vậy kinh nghiệm rút ra là gì ?????

+ Bạn luôn phải nở nụ cười tươi, thân thiện và chuẩn mực
+ Đối vs các bạn nữ, tóc tai phải búi gọn gàng, trang điểm cẩn thận và đánh son đỏ - màu son của Emirates, các bạn nam, phải cạo râu, cắt mong tay và vuốt gel tóc.
+ Trang phục công sở, không được mặc váy ngắn.
+ Đừng đi giầy quá cao vì nếu bạn vào đến vòng gần cuối cùng thì bạn sẽ phải thi 12 tiếng (từ 8h sang đến 8h tối) vậy nên đừng đi giày cao

Vòng thi thứ 2, bạn sẽ được ghép cặp với 1 hoặc 2 ng tạo thành 1 nhóm, sau đó bạn sẽ được nhận 1 bức hình trong đó có 1 đồ vật và người ta yêu cầu nhóm bạn hãy sáng tạo ra 2 cách dung khác của đồ vật đó, sau 5 phút bạn sẽ phải trình bày trước mọi người về ý tưởng. Dĩ nhiên yếu tố sang tạo được đề cập đến trong vòng này tuy nhiên cái quan trong hơn là ng ta sẽ quan sát bạn làm việc vs 1 nhóm nhỏ như thế nào, cách bạn giao tiếp, làm quen với mọi ng và trao đổi ý tưởng ra sao. Vòng thi thứ 3 cũng vậy, cũng là làm việc nhóm, thực ra họ có khá nhiều vòng thi làm việc nhóm, vì căn bản TVHK là nghề phải làm việc nhóm cực kì nhiều, thế nên bạn cần phải thể hiện cho nhà tuyển dụng thấy cách bạn hợp tác, đưa ra ý kiến và kể cả phủ định ý kiến của ng khác ra sao. Chắc ai cũng biết làm việc nhóm thì bao giờ cũng phải tôn trọng suy nghĩ và ý kiến của tập thể, khiêm tốn và giúp đỡ người khác, tuy nhiên thực hiện thì không phải dễ khi mình thi có nhiều bạn “chăm phát biểu” lắm nhưng toàn bị loại thôi, mình nghĩ có thể họ nói quá nhiều, không đúng trọng tâm, cũng như không để cho người khác đưa ra ý kiến và cũng một phần muốn thể hiện là họ biết nhiều. Tuy nhiên, điều đó nếu áp dụng vào làm việc nhóm và đặc biệt với những yêu cầu mà Emirates đặt ra thì bạn fail là cái chắc. Vậy nên kinh nghiệm là gì:

+ Không nên phát biểu quá nhiều, nói vừa phải, đúng trọng tâm và phải để thời gian cho người khác nói, nếu muốn cắt ngang hay phản bác thì cũng phải nói 1 cách lịch sự ví dụ “ Sorry for interrupting you hoặc I partly agree with your idea..”

+ Khi bạn cùng nhóm của bạn đưa ra 1 ý tưởng hay thì nên tán thưởng và khích lệ cũng như ủng hộ, dĩ nhiên các bạn đang cạnh tranh với nhau để được chọn, tuy nhiên cách bạn thể hiện sự khích lệ với ng khác cũng vô cùng quan trọng vì sau này bạn sẽ làm việc theo nhóm, mà muốn hiệu quả thì phải có những cách động viên nhau hợp lý.

+ Khi ai đó phát biểu, thì bạn nên lắng nghe, đừng bị lơ đãng cũng như nói chuyện riêng vì như vậy là thiếu tôn trọng người khác.

Sau vòng thi làm việc nhóm đầu tiên sẽ là vòng đo chiều cao và tầm với, kiểm tra sẹo và hình xăm. Vòng này cũng có người bị loại đó nhé, các bạn đừng có xem thường, bạn cùng lớp mình nói bên Ý, bạn nó với ko đủ chiều cao cũng bị loại luôn đó. Tầm với tối thiểu cần là 2m15, rồi sẹo thì không được lộ quá rõ, quá to, không được có hình xăm ở những phần cơ thể lộ ra khi mặc đồng phục.

Vòng thi tiếp theo là tiếng Anh, 1 bài test làm trong 30 phút hay sao í, mình không nhớ rõ, nhưng mà mình thấy Test tiếng Anh của Emirates còn dễ hơn Test Tiếng Anh của EVA air. Nhưng mà vẫn có người trượt nha, nên bạn phải cẩn thận và tốt nhất là nên có nền tảng tiếng Anh vững vì sau này sang đây học mệt lắm, bạn mà không vững thì còn khổ hơn nhiều.

Vòng thi cuối cùng của ngày đầu tiên (áp chót) là làm việc nhóm , họ sẽ cho các bạn 1 đề thi chung, xếp các vào nhóm lớn hơn và để tất cả cùng phát biểu ý kiến, trình bày ý kiến, sau đó thì họ sẽ hỏi từng người một xoay quanh vấn đề đó, vòng thi này giống như là thi 2 vòng kép í : ))) dài và hại não. Hãy áp dụng tất cả lời khuyên của mình ở vòng làm việc nhóm đầu tiên.

Và rồi sau tất cả những vòng thi bên trên, đến cuối ngày tức 8h tối, từ con số hơn 100ng, bạn sẽ chỉ thấy còn lại tầm 13, 14 người vào vòng phỏng vấn trực tiếp, ai nấy cũng phờ phạc, mệt mỏi vì 1 ngày quá dài và áp lực.

Với những người còn lại, Emirates sẽ chia các bạn thành 2 nhóm phỏng vấn trong 2 ngày khác nhau, vì họ phỏng vấn mỗi người trực tiếp trung bình trong thời gian 1 tiếng. Mình trong 2 đợt thi đều xin đăng kí phỏng vấn luôn ngay sau hôm thi để còn bay về HN : )) (Èo, nghĩ lại thấy tốn kém ghê, 2 lần bay vào tốn đến hơn chục triệu chứ có ít đâu). Quay lại vấn đề chính, vòng thi cuối cùng này vô cùng quan trọng, vì các đối thủ đều vô cùng mạnh, bạn phải chuẩn bị trước ở nhà những câu hỏi mà ngta có thể sẽ hỏi bạn, nhưng mà nhớ là đừng có trả lời như cái máy nếu trúng tủ nhé = ))))

Thường thì họ sẽ hỏi về công việc cũ của bạn cũng như 1 số vấn đề trong cuộc sống của bạn, ví dụ: Hiện tại bạn đang làm gì, yêu công việc của mình ko? Vì sao? Bạn đã bao giờ gặp khó khăn gì trong công việc chưa, hay thành công của bạn trong công việc đó là gì? Sở thích của bạn là gì? Tại sao lại chọn Emirates? Họ hỏi rất nhiều, hỏi trong 1 tiếng liền cơ mà, bạn nên trả lời làm sao để họ thấy rằng tính cách của bạn phù hợp với công việc này cũng như bạn có đủ phẩm chất để trở thành 1 TVHK đại diện cho hình ảnh của Emirates. Hãy chứng tỏ tình yêu, sự tôn trọng và niềm đam mê của bạn với công việc này. VÀ THẾ LÀ BẠN SẼ ĐƯỢC CHỌNNNNNNNNNNNNNNNNN……………………

Mình nghĩ không riêng gì với mình mà đối với những anh/chị/ bạn bè đã từng thi và trúng tuyển Emirates thì được chọn vào công việc này và sang Dubai học tập làm việc là 1 điều không hề dễ dàng kể từ khi thi tuyển đến khi đi làm, họ tạo điều kiện cho các bạn thuận lợi như thế nào thì cũng sẽ muốn bạn đáp ứng lại cho họ tương đương như vậy trong công viêc. Hãy nhớ là làm Tiếp viên Hàng Không, không phải là 1 công việc dễ dàng , đẹp đẽ, nhẹ nhàng và thanh lịch như những hình ảnh bên ngoài khi bạn nhìn thấy, đặc biệt nếu bạn làm cho Emirates thì bạn sẽ càng thấy trách nhiệm của mình lớn đến thế nào. Khi sang đào tạo bên này đã có nhiều ng khóc vì áp lực và stress, mình cũng không ngoại lệ, rồi có những người bỏ về ngay từ những ngày đầu tiên đào tạo.

Thế nhưng nếu bạn đã yêu nghề TVHK thì hãy can đảm theo đuổi và khi thức sự gia nhập vào môi trường này thì “ Hãy yêu nó theo cách riêng của bạn, hãy can đảm bay trên bầu trời và khám phá thế giới. Đừng phí hoài tuổi trẻ bạn nhé!”

(Quên mất, thi lại lần 2 mình đỗ nhé : )) vậy nên bây giờ mới ngồi đây viết chia sẻ kinh nghiệm cho các bạn nè, hẹn gặp các bạn tại Emirates nha ♥)
Thân,
Lan Anh