Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

>>> Ông lão ngồi quán nước: "Giờ chúng nó xin việc khó lắm bác ah, đâu đâu cũng phải nhờ vả chạy chọt mà còn chưa chắc đã có việc ấy..."

>>> Bà khác vừa phe phấy cái quạt nan vừa nói: "Đúng rồi, như con bé cháu tôi, phải chạy mấy mấy chục triệu mới vào được chân biên chế của chỗ này (ko tiện nói). Lương nó thấp lắm nhưng được cái nhàn, mấy ông sếp chỗ nó cũng lắm tiền lắm mà chả phải làm gì cả"

>>> Cô ngồi cạnh tôi: "Thằng nhà cháu đây này, xin cho làm ở Công ty X này rồi mà nó có chịu làm đâu. Chỉ làm chân tư vấn này nọ thôi nhưng nó lại bỏ rồi chú ạ. Nó bảo nắng nôi vất vả quá mà lương lại thấp, trong khi bọn bạn nó làm chỗ này chỗ nọ lương cao mà nhàn hơn nó".

>>> Mấy người còn lại: "Đúng rồi, con ông cháu cha ấy mà chả phải làm gì đâu mà lương lại cao".

......Câu chuyện phiếm của mấy phụ huynh ở quán trà đá làm mình đã nóng lại nóng hơn, ướt hết cả lông nách. Bỗng tôi tự nghĩ: “Ủa, vậy là có thể loại việc nhàn và lương cao thật hả?”

...Ngày xưa, đã có thời tôi chấp nhận ko thi Đại học nữa mà làm công nhân nhưng khi tận mắt thấy mẹ tôi đang làm công nhân tại lò sấy của Công ty Dược thì tôi quyết định phải thay đổi, vì...

>>> Mẹ tôi bảo:
“Làm công nhân khổ lắm con ơi, ngày nóng mẹ phải đứng sấy ống thuốc còn mùa đông mẹ phải rửa ống thuốc trong nước lạnh. Con phải cố thi đỗ Đại học để sau ngày nhàn nhã không vất vả như mẹ”.

.... Bố tôi cũng chả khá khẩm hơn, cái thời chiến tranh mấy ai có bằng ĐH, mà đi làm Công ty nhà nước thời đó thì bằng cấp là tấm vé duy nhất để thăng tiến, không cần bàn nhiều. Mỗi người vất vả 1 kiểu nhưng tựu chung lại bố mẹ tôi luôn muốn tôi học hành tử tế để có tương lai không vất vả như vậy. Thế là tôi thi lại với ước muốn tương lai NHÀN và LƯƠNG CAO hơn mẹ tôi.

….Đến khi đỗ ĐH tôi bị cám dỗ bởi những ý tưởng và cái tính tò mò cố hữu, tôi lao đi làm thêm, làm đủ thứ việc. Đã có nhiều lúc tôi cãi nhau nảy lửa với bố mẹ tôi vì cái việc đi làm thêm.

>>> Bố mẹ tôi bảo:
“Đi làm thì vất vả tối ngày, lương thì chả có…sao mày ngu thế, cứ chường mặt ra cho người ta sai, cứ yên tâm học hành đi rồi bố mày xin cho 1 chân này nọ ở Công ty nọ kia”.

>>> Tôi hỏi: “Thế có NHÀN và LƯƠNG cao không mẹ?”

>>> Bố tôi bảo: “Lương không cao nhưng ổn định và “NHÀN”, học xong là có việc”.



Tôi chả thích, tôi không thích NHÀN mà lương thấp thế là tôi lại lao đi làm…..

….Nhiều năm sau, nếu tính thời điểm tôi đi làm ngày đầu tiên với công việc gần nhất tôi đã làm thì mức lương chênh nhau 5 lần, lương thế là cao rồi nhưng tôi chả thấy nhàn đâu (tôi tự xin việc nhé). Ngày xưa thì vất vả kiểu chân tay, chạy chỗ nọ chạy chỗ kia nói nôm na là chân tay nhiều. Cho đến khi lên được 5 lần lương thì lại phải nghĩ nhiều, đi cũng phải nghĩ, ngủ cũng nghĩ, lúc nào cũng nghĩ….tôi tự hỏi sao mình thấy đếch được NHÀN nhở?

…Không bao giờ có cái gọi là NHÀN và LƯƠNG CAO đâu các bạn, sự vất vả nó chuyển từ dạng nọ sang dạng kia. Nếu bạn không phải chạy đôn chạy đáo thì bạn phải ngồi nghĩ, mà cái sự nghĩ nó kinh khủng lắm, nó giống như 1 nỗi ám ảnh lúc nào cũng quẩn quơ. Khi mà mọi người xong việc của mình là về nhà còn sếp bạn lại phải nghĩ xem công việc các bạn làm thế này đã ngon lành chưa? đối ngoại chỗ này như nào?.... Sếp càng to thì càng không NHÀN, chả qua người ta thấy NHÀN là vì họ có kỹ năng sắp xếp công việc và khả năng tập trung tuyệt đỉnh nên có thể bạn thấy thế, bạn chưa thấy lúc họ bận đâu.

…Đã là thanh niên thì phải chấp nhận xông pha học hỏi, tuổi trẻ gì mà lại muốn NHÀN và LƯƠNG cao? Không bao giờ có thứ đó đâu trừ khi bạn là con nhà đại gia. Để “NHÀN” bạn phải ngồi lên vị trí rất rất cao và xung quanh là 1 đội ngũ xuất chúng, lúc đấy bạn mới có thể yên tâm giao việc và “NHÀN” được, mà đương nhiên để đạt đến tầm ấy thì bạn phải rơi mồ hôi, sôi nước mắt nhiều nhiều năm trời rồi.

…Nhớ nhé, không bao giờ có việc NHÀN mà LƯƠNG CAO đâu.
P/S: Có việc này chả biết có NHÀN thật không mà có 1 số bạn được lên báo vì khả năng kiếm 300 triệu trong vòng 2 ngày. Giỏi thật í….

- st

0 nhận xét :

Đăng nhận xét