Gần đây, một tổ chức về giáo dục đã có những cuộc điều tra và nhận thấy rằng đến hơn 85% ứng viên tìm việc làm nói rằng họ luôn thường trực những câu nói tiêu cực trong đầu, những câu nói này xuất phát từ những suy nghĩ tiêu cực trong đầu họ. Tâm lý của con người đều có những điểm chung nhất định: khi thất bại thì thất vọng, khi bế tắc thì chán nản, khi không có việc thì lo lắng, cáu bẳn và đôi khi cảm thấy bất lực.
Có điều chúng tôi khuyên thành thật bạn là: Đừng bao giờ trở nên tiêu cực hay chán nản, ngay cả khi bạn thất nghiệp, có thể bạn ăn bám cả tháng trời thì hãy cứ bình tĩnh. Bạn hãy nghĩ thử xem, chúng ta có đôi bàn tay, có khối óc, có tất cả để suy nghĩ tìm kế mưu sinh chúng ta chẳng có gì xấu hổ hay tuyệt vọng chỉ vì dăm bữa nửa tháng nộp cả chục cái CV và chẳng có nhà tuyển dụng nào gọi bạn đi phỏng vấn cả.
Nhớ một điều duy nhất là “muôn sự tại nhân” đừng bao giờ đẩy bản thân mình sập bẫy của tuyệt vọng chán trường và tránh xa những câu nói tiêu cực. Đây là 3 câu nói tiêu cực người thất nghiệp dài hạn hay nói nhất:
1. Người ta không nhận tôi đâu, vì tôi chẳng có kinh nghiệm
Câu nói này thường gặp nhất với sinh viên mới ra trường, những tân cử nhân vừa tốt nghiệp, họ ở trong trường đại học, học tất cả những thứ trường đại học đề ra, học đủ tín chỉ, hàng tháng đợi tiền bố mẹ ở quê gửi lên ăn uống rồi lại học hành cho đến khi ra trường. Những con người này có nét lo lắng chung là chẳng dám ra bươn trải đời vì sợ lừa lọc, sợ bố mẹ buồn lo lắng nhưng lại cứ ngồi trong đấy giếng nhìn ra ngoài, thỉnh thoảng đọc bài báo nói về “sinh viên thất nghiệp” lại giật mình thon thót, nằm trong chăn nghĩ về cảnh mình thất nghiệp rồi lại than thân trách phận nói rằng hệ thống giáo dục đào tạo chán , xã hội này thật chán.
Bạn đã từng nghe những câu chuyện về con ếch ngồi trong nồi nước đang đun trên bếp chưa? Có một con ếch không may bị rơi vào nồi nước lạnh đang chuẩn bị đun nóng, lúc nhảy vào thì nó thấy rất dễ chịu vì nước lạnh nhưng ấm dần, ấm dần nó nẳm im và tận hưởng sự sung sướng cho đến khi nước nóng đến độ rực lên và toàn thân nó tê liệt, nó chẳng thể nhảy ra nồi nước được nữa vì đâu đâu cũng là nước nóng. Nó đã chịu bỏ mạng trong đó.
Bạn đừng bao giờ như những con ếch, khi vào trường đại học mọi thứ trở nên dễ chịu, vì hàng tháng có tiền sẵn tiêu sẵn ăn, sẵn mua sắm nhưng càng những năm cuối khi ra trường bạn càng bị những sức ép giống như nước đang sôi lên vậy và bạn thấy sợ hãi thấy bất lực, thấy cuộc đời thật tăm tối vì khi bạn ra trường nếu bạn không kiếm được một công việc đủ nuôi bản thân, vẫn để bố mẹ lo lắng.
Nếu còn là sinh viên thì hãy nghĩ mình thật may mắn, thu xếp lịch học và ra ngoài làm bất cứ công việc part – time nào dù lương có thấp hoặc chẳng có lương thì hãy cứ làm, đừng chăm chăm nghĩ vào thu nhập khi công ty đang mất phí đào tạo bạn, bạn sẽ dần dần có những tác phong làm việc tốt, có chuyên môn trong ngành nghề nào đó, cũng chẳng bao giờ lo lắng khi chẳng may đọc được những bài báo nói về cả trăm nghìn cử nhân thất nghiệp, hãy cứ vô tư đi. Chẳng có gì là đáng sợ cả.
Còn nếu bạn là cử nhân đã ra trường, nộp CV cả chục công ty đều không nhận thì hãy vứt bỏ cái sĩ diện như “ta có bằng đại học”, “ta tốt nghiệp loại giỏi”, “ta phải làm bàn giấy” đi. Hãy tức tốc đi tìm những nơi họ tuyển những việc làm cần nhiều nhân sự và không kén nhân viên như: tuyển nhân viên bán hàng, tuyển bảo vệ, tuyển sinh viên làm thêm… đừng ngần ngại làm những công việc đó trước đã để kiếm thêm thu nhập nuôi bản thân, đỡ đần gia đình quan trọng hơn là kiếm kinh nghiệm, kiếm kỹ năng xây dựng những mỗi quan hệ để tìm việc làm tốt hơn sau này.
2. Nghề đó chẳng phù hợp với tôi gì cả
Từ khi sinh ra tất cả chúng ta đã có những thứ không được lựa chọn, ngay cả khi thi đại học chắc gì bạn đã được lựa chọn ngành bạn thích, hay là để bố mẹ chọn ngành cho bạn, hay thi chỉ đơn thuần thấy cái tên đó thích, thích ngôi trường đó…
Đến 95% sinh viên vào trường đại học được hỏi câu “bạn có thích ngành bạn học không?” đều câm lặng không có câu trả lời của bản thân, vì các bạn thậm chí chưa hiểu vào học ra để làm cái gì chứ đừng nói là học sao cho giỏi để áp dụng vào thực tế.
Và cũng thật đau lòng khi phần lớn trong số họ khi ra trường đều không làm ngành họ học, làm những công việc trái ngành, rồi lại ngậm ngùi bảo nhau: Nghề chọn mình, chứ mình không được chọn nghề.
Có một thực tế chẳng ai dám thừa nhận là tất cả chúng ta đang không dám tin vào bản thân mình sẽ làm được gì nên làm cái gì cũng thấy khó khăn, chán nản rồi bỏ cuộc giữa chừng. Bạn có tin rằng ngành nào cũng phù hợp với bạn không? Vấn đề là mau hay chóng thôi, vấn đề là có chịu học hỏi, luyện tập và thay đổi không?
Chính vì thế, AYP khuyên bạn hãy khi ra trường nếu chưa tuyển được công việc ưng ý thì hãy cứ làm những việc đang có nhu cầu tuyển dụng, hãy làm nó, tích lũy kinh nghiệm và tin rằng sau này bạn sẽ dùng đừng chán vội, đừng bỏ cuộc nhanh chóng. Nếu không cả đời này bạn cũng chẳng bao giờ biết bạn thích gì với những cuộc thử nghiệm chớp nhoáng như thế đâu.
3. Công việc đó bóc lột sức lao động, lương thấp, tôi không làm
Đứng vào vị trí của một ông chủ bạn sẽ nhận ra rằng khi bỏ ra một đồng tiền, ông chủ nào cũng muốn thu về càng nhiều lợi nhuận càng tốt. Và dĩ nhiên, khi thuê bạn cũng vậy, ông chủ mong muốn bạn càng làm nhiều việc càng tốt. Ok. Bạn có thể nhận ra điều đó: rằng mình đang bị lợi dụng, đang bị bóc lột.
Nhưng bạn hãy nghĩ lại mà xem, bạn mới ra trường, bạn chẳng có cái gì tay ngoài tấm bằng đỏ vừa mới ráo mực, bạn có quyền gì để yêu cầu nhà tuyển dụng trả cho bạn lương cao trong khi bạn vẫn chưa làm nên cái gì cho họ. Bạn tiêu tiền của bố mẹ bạn, những đồng tiền mồ hôi nước mắt và tưởng rằng kiếm tiền là dễ dàng nhưng nó khó khăn và vất vả hơn nhiều bạn tưởng đấy.
Chính vì thế hãy thầm cảm ơn vì bạn đã có chỗ làm, chỗ học hỏi kinh nghiệm, dù lương thấp nhưng nó cũng giúp bạn biết quý trọng đồng tiền hơn, ông chủ cho bạn nhiều việc hãy cố gắng hoàn thiện hết sức bạn sẽ làm được những điều ngoài sức tưởng tưởng của mình và có thêm nhiều năng lực và kinh nghiệm. Rồi khi bạn đủ lông đủ cánh, có kinh nghiệm và có chỗ đứng bạn, lúc này bạn có thể làm điều bạn muốn bất cứ điều gì… chẳng ai có thể ngăn cấm bạn cả.
-Theo internet-